Trà Leng - Điểm cuối của hành trình từ thiện hướng về miền trung của Alokiddy.
Trên suốt quãng đường đi, xe chúng tôi di chuyển trên những con đường đất ngoằn ngoèo, quanh co đất đá - con đường mà người dân nơi đây hay gọi là “con đường tử thần” vì hai bên đường đều là những vực sâu thăm thẳm. Những cơn mưa như trút nước trong màn đêm tối mịt mù như ngăn cản bước chân của chúng tôi, cứ đi một vài mét lại cả đoàn phải dừng lại, lội chân trần qua những con suối để tiếp tục lên đường. Vượt gần 1000 km, sau 12 tiếng chật vật giữa trong mưa bão, cuối cùng đoàn từ thiện của AloKiddy đã đến được địa phận xã Trà Leng.
Dù đã được nghe về sự tàn phá của Mẹ thiên nhiên lên vùng đất này, nhưng khi chứng kiến tận nơi, chúng tôi vẫn không khỏi bàng hoàng và sửng sốt. Trên khu đất rộng hàng trăm m2, nơi mà chỉ một vài ngày trước thôi còn là chốn bình yên của 11 gia đình và 15 hộ dân đồng bào M’nông, giờ đây chỉ còn là một đống đổ nát tan hoang.
Cơn lũ kinh hoàng đã quét đi hết cả ngôi làng, cả nhà cửa, ruộng vườn, cả tính mạng của những người dân nghèo nơi đây, chỉ còn để lại những gương mặt bần thần, đau xót của những người ở lại, vạ vật bên những ngôi mộ tạm bợ mới xây.
Xa xa vẫn còn văng vẳng nơi đây, tiếng hò hét của bộ đội dân quân, khi đưa máy xúc đang tìm kiếm những nạn nhân mất tích.
Sáng ngày 24/11/2020, đoàn từ thiện AloKiddy đã có mặt ở Ủy ban nhân dân xã Trà Leng để thăm hỏi và hỗ trợ bà con. Đoàn đã hỗ trợ các gia đình bị thiệt hại do bão lũ tổng số tiền là 372.500 triệu đồng.
Đặc biệt, 15 hộ gia đình bị thiệt hại nặng, chị Liên đã đến tận nhà để thăm hỏi và hỗ trợ bà con. 15 gia đình là 15 hoàn cảnh nghiệt ngã khiến chúng tôi xót xa nghẹn ngào, khi là gia đình 5 người thì 4 người bị lũ cuốn trôi, khi là hình ảnh vợ chồng trẻ có 3 đứa con bị mất tích, trong đó có cháu mới chỉ có 10 tháng tuổi, khi là đứa trẻ mới lớp 8 mà mất hết người thân, xóm làng,...
Chúng tôi sẽ còn nhớ mãi những ánh mắt xúc động, những tiếng “Cảm ơn” nghẹn ngào của những người dân gầy gò, những cái nắm tay thật chặt của những cụ bà lớn tuổi, cả những nụ cười trong sáng ngây thơ của những đứa trẻ nơi đây. Hi vọng rằng điều mà chúng tôi trao đi không chỉ là những món quà, những phần tiền hỗ trợ mà hơn tất cả, đó chính là lời nhắn nhủ đến bà con. Lũ có thể cuốn trôi đi tất cả, có thể quét sạch cả một ngôi làng, một vùng đất nhưng nó không thể chôn vùi được tình yêu thương và sự sẻ chia của tất cả mọi người dành cho bà con Trà Leng
Sau 2 ngày hỗ trợ bà con, đoàn từ thiện lên đường trở về Hà Nội. Chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh, những con đường về lại suôn sẻ hơn rất nhiều. Trên đường trở về, dường như tất cả mọi người đều im lặng hơn, có lẽ là do sự mệt mỏi sau hai ngày vất vả, nhưng sự tĩnh lặng ấy còn ẩn chứa nhiều nỗi niềm. Đó là niềm trăn trở trước những hoàn cảnh bất hạnh không biết tương lai sẽ ra sao, là sự lo lắng vì không biết rồi ngày mai mưa lũ sẽ diễn biến thế nào, và quan trọng hơn cả là tính mạng người dân ở vùng núi này nếu những thiên tai lại bất ngờ ập tới….
Mưa vẫn không ngừng rơi, lòng chúng tôi như đứt từng khúc ruột khi nghe bài hát “Thương lắm miền Trung ơi” của nhạc sĩ Thanh Duy: “Thương lắm miền Trung ơi, nắng cháy tơi bời, lũ lụt triền miên. Mưa bão giông về, mái nhà đổ nghiêng. Tan tác cò bay, đồng xanh cây trái, giờ trắng xóa như dòng sông…”